Nhớ Câu lạc bộ Thống Nhất bên bờ Hồ Gươm,Hà Nội
Tháp Rùa mờ bóng trong sương,
Thuyền ai thấp thoáng thả đường dây câu.
Hồ kia còn biết nông sâu,
Kiếm xưa đã trả biết đâu lòng người.
Ức Trai nước mắt soi đời,
Thỏ kia đã hết, cung thời bẽ đi.
Đất trời khi nổi sân si,
Thù nhà nợ nước rồi vì ai đây ?
Quên đi cái bánh trên mây,
Quên đi cướp đất chặt cây làm giàu.
Hảy vì mảnh đất chôn nhau,
Dòng sông ruộng lúa một màu xanh tươi,
Tự do cùng cất tiếng cười,
Vì hoa vẩn nở, vì người yêu nhau.
Giáng sinh ở Sài Gòn năm 2012 – Doãn Mạnh Dũng