Nhắn bạn

 

Những năm đầu thập niên 1960,tôi sống và học tập tại Hà Nội .Ngày Tết, cả Hà Nội ai ai cũng về quê.Khi đó, là học sinh miền Nam, tôi làm gì có quê mà về.Lúc đó tôi có thói quen trong những ngày Tết, ra viếng  mộ ông Hoàng Văn Thụ ở Hoàng Mai và đọc bài thơ Nhắn bạn trước mộ của ông.

Với tôi bài thơ Nhắn bạn là lời non nước và theo tôi suốt cả cuộc đời.

Những ngày cuối tháng 10/2010, những người cộng sản hậu duệ  của ông Hoàng Văn Thụ tập trung về đất Hà Nội để họp bàn quốc sự.Có nhiều chuyện phải bàn ,trong đó có chuyện  bôxit Tây Nguyên, chuyện Vinashin…

Những người cộng sản hôm nay sẽ  hành động như thế nào  với gánh nặng đất nước trên vai ?

Có lẽ  không có gì hữu ích hơn, các đại biểu Quốc hội, các đại biểu dự Đại hội Đảng hảy đọc lại một lần, lời Nhắn bạn của  ông Hoàng Văn Thụ viết trên tường xà lim, trước khi ra trường bắn Hoàng Mai.          

 Đọc thơ để tự tin. Ý kiến của ai đó có thể là thiểu số, có thể bị vứt vào xó rác nhưng “Việc nước xưa nay có bại thành”. Dù là thiểu số nhưng vì lợi ích của cả một dân tộc thì  “Ngọc nát còn hơn giữ ngói lành”.

Xin đừng làm “viên ngói lành” để người đời trách mãi!

Sáng nay , tại cơ quan, khi nghe tin tổn thất của vụ Vinashin lên đến 120 ngàn tỷ đồng và dự án luyện boxit Tây Nguyên đang được đẩy nhanh tiến độ, một chàng trai trẽ đất Nghĩa Hưng,Nam Định đọc ngay hai câu  “ca dao chửi” của quê mình .Tối nay, anh Quý –máy trưởng – người Hồng Lĩnh  Hà Tĩnh,tuổi đã 72, gọi điện thoại, nhờ nhắc lại hai câu trên.Vì tuổi già, nghe thì sướng cái lổ tai, đã cái nhĩ, nhưng lại hay quên!

Xin giúp anh Quý ghi lại hai câu trên :

                       

                         Những đồ giá áo túi cơm,

                Sống thì chật đất, chết chôn chật đồng .

 

Đấy là lòng dân, còn đi đâu mà tìm nữa?

   

 KS Doãn Mạnh Dũng