Gặp gỡ Nhà thơ “Thời hoa đỏ “ tại Hải Phòng . Vũ Lê

Gặp gỡ Nhà thơ  “Thời hoa đỏ “ tại  Hải Phòng .  Vũ Lê

Nhà báo và Nhà thơ trao đổi với nhau về Nhà thơ- Lão nông Hữu Loan , tác giả của bài thơ “ Màu tím hoa sim “ ( người mà Nhà thơ vừa gặp ở Hà Nội mấy ngày trước ), tác phẩm “ Thi nhân Việt Nam “ của Hoài Thanh , Hoài Chân mới được tái bản , đôi trai tài gái sắc Lưu QuangVũ và Xuân Quỳnh  trong làng Thơ Việt những năm 1970 – 1980 …v..v. Đôi lúc hai Ông còn nói với nhau bằng tiếng Pháp . Khi biết tôi là một người đi biển xa  ,Ông hỏi tôi cặn kẽ về hương biển đêm , về con sóng biển cô đơn giữa đại dương bao la …                
Nhà thơ chậm chậm nhấp từng giọt rượu .Khi rượu đã ngấm ,Ông nói nhiều hơn . Ông kể về những vất vả , khốn khó khi bốc vác hàng hóa trong Cảng Hải Phòng , về những ngày làm công nhân xưởng đóng tàu Tam Bạc .Quả là :” Cơm áo không đùa với khách thơ “.
Ông đã khóc khi kể về người vợ mà ngày xưa Ông yêu tha thiết , đã làm trái tim Ông rớm máu .Trong tâm trạng buồn và cô đơn , Ông đã viết về người vợ mình trong bài thơ  “ Thời hoa đỏ “  : “ Anh đâu buồn mà chỉ tiếc . Em không đi hết những ngày đắm say ” – câu số 21 và 22 . 
Nhưng tôi ( người may mắn được gặp Ông một lần duy nhất )  lại  thấy  Ông Buồn  nhiều hơn Tiếc . Ông vẫn yêu người ấy nhiều lắm dù rằng Bà đã xa Ông để đến với người khác ở Thị xã  Quảng Yên ( tỉnh Quảng Ninh ). 
Ông đã tự tay chép tặng tôi bài thơ “ Thời hoa đỏ “ . Trong men say  Ông không  nhớ đầy đủ 33 câu thơ của mình . Ông đã bỏ sót 7 câu thơ ( câu 18 đến câu 24 ) : trong đó có 2 câu, số 21 và 22 –  là 2 câu thơ mà nhiều người yêu thích nhất  . 
Nhân ngày Thơ Việt Nam xin kể lại cho các bạn yêu Thơ và nàng Thơ câu chuyện này để hiểu thêm về  Nhà thơ Thanh Tùng  và  Tình yêu của Ông .

 

 Hải Phòng ngày 10 – 2- 2019.
Vũ Lê .
P.S : Sau đây là nguyên bản bài thơ “ Thời hoa đỏ “ gồm 33 câu của Nhà thơ Thanh Tùng sáng tác năm 1973 và bản chụp lại bài thơ trên Ông đã chép tay tặng tôi ngày 04 tháng 9 năm 1994.

“ Thời hoa đỏ “ 

Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao .  ( 1 )
Anh nắm tay em bước dọc con đường vắng.
Chỉ có tiếng ve sôi chẳng cho trưa hè yên tĩnh .
Chẳng chịu cho lòng ta yên .
Anh mải mê về một màu mây xa.                      ( 5 )
Về cánh buồm bay qua ô cửa nhỏ .
Về cái vẻ thần kỳ của ngày xưa .
Em hát một câu thơ cũ .
Cái say mê một thời thiếu nữ.
Mỗi mùa hoa đỏ về .                                         ( 10 )
Hoa như mưa rơi rơi .
Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi.
Như máu ứa một thời trai trẻ .
Hoa như mưa rơi rơi .
Như tháng ngày xưa ta dại khờ .                      ( 15 )
Ta nhìn sâu vào trong mắt nhau .
Mà thấy lòng đau xót .
Trong câu thơ của em .                                     ( 18 )
Anh không có mặt .
Câu thơ hát về một thời yêu thương tha thiết.   
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc .                         ( 21 )
Em không đi hết những ngày đắm say .   ( 22 )
Hoa cứ  rơi ồn ào như tuổi trẻ.
Không cho ai có thể lạnh tanh .                         ( 24 )
Hoa đặt vào lòng chúng ta một vệt đỏ .             ( 25 )
Như vết xước của trái tim .
Sau bài hát rồi em lặng im .
Cái lặng im rực màu hoa đỏ .
Anh biết mình vô nghĩa đi bên em .
Sau bài hát rồi em như thể .                               ( 30 )
Em của thời hoa đỏ ngày xưa .
Sau bài hát rồi anh cũng thế .
Anh của thời trai trẻ ngày xưa .                         ( 33 )

1973.

 

Lưu bút của nhà thơ Thanh Tùng do anh Vũ Lê cung cấp  như sau :