Giáo sư Tạ Quang Bửu và phương pháp rà phá thủy lôi từ tính và bom từ trường- Đổ Thái Bình
Là một người nghiên cứu về cuộc chiến tranh chống phong tỏa vừa qua,tôi muốn nhắc lại việc giáo sư tham gia cuộc chống phong tỏa như thế nào,có phải như trang Bách Khoa mở Wikipedia hay nhiều ý kiến cho rằng :
“…..Ngoài công tác giáo dục, ông vẫn tham gia hoạt động trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật quân sự. Mùa hè năm 1972,Tổng thống Mỹ Richard Nixon ra lệnh thả thủy lôi trên sông biển và phong toả cảng Hải Phòng. Ông đã trực tiếp chỉ đạo một tổ nghiên cứu thiết kế, chế tạo khí tài phá thuỷ lôi (mật danh GK1) để chống lại thủy lôi chiến lược MK 52 của Mỹ, khí tài phá bom từ trường (mật danh GK2) do Tiến sĩ Vũ Đình Cự làm tổ trưởng.”[1]
Như ta đều biết,để ngăn chặn việc tiếp viện cho cuộc chiến tranh giải phóng,ngay từ năm 1967,Mỹ đã thực hiện cuộc chiến tranh phong tỏa các cảng miền Bắc,chủ yếu là cảng Hải Phòng bằng thủy lôi ,một cuộc chiến tranh thủy lôi lớn nhất trong lịch sử theo đánh giá của họ (hai cuộc chiến kia là trận phong tỏa Incheon trong chiến tranh Triều Tiên và cuộc phong tỏa trong chiến tranh Iraq).Kết quả là chúng ta đã chiến thắng,vẫn giữ vững được tuyến đường vận tải giải tỏa hàng ra khỏi cảng Hải Phòng trong các chiến dịch VT05,vẫn tiếp tế cho cuộc chiến tranh giải phóng dẫn tới thắng lợi lịch sử 30/04/1975,thống nhất đất nước.Chiến thắng thủy lôi,công đầu trước hết phải thuộc về những người làm nghề vận tải sông biển ,đã tự mình tìm cách đánh phá các vũ khí thủy lôi của địch,với sự hướng dẫn của các lực lượng công binh và hải quân,một ví dụ hùng hồn về cuộc chiến tranh nhân dân vừa qua .Đó là những người làm nghề chài lưới phát hiện thủy lôi,là những cô gái làm nhiệm vụ đếm bom,là những kỹ sư tốt nghiệp đại học Bách Khoa hay Giao Thông-những học trò trực tiếp hay gián tiếp của giáo sư Bửu-đã thiết kế ra các tàu thuyền mang khí tài phá bom tự chế,là những thủy thủ gan dạ -từ người vận tải trở thành chiến sĩ phá lôi không đeo quân hàm-điều khiển các con tàu có ống phóng từ xông xáo giữa các bãi lôi dày đặc…Chỉ tới tháng 7 năm 1972,được sự đồng ý của Cục Trưởng Cục Vận Tải Đường Biển,những thầy giáo của Trường Bách Khoa mới bắt tay vào nghiên cứu thủy lôi và Cục đã cử người hướng dẫn ,thuyết minh và đem cả mẫu bom lên Hà Nội cho Trường nghiên cứu.Nhận được một số kết quả rất hạn chế của Trường như chiếc bừa bãi bom,bản tính cuộn dây từ trường,thiết kế hệ nắn điện một chiều…tất cả đều không được áp dụng trong thực tế của Đường Biển và cuộc chiến phong tỏa đã kết thúc .Điều đáng tiếc là do nhiều lý do trục trặc về thông tin (?),tất cả dư luận đều được hiểu sai lệch ,hình như mô hình cuộc chống chiến tranh phong tỏa vừa qua là khoa học kỹ thuật đã được nghiên cứu từ trên,thông qua triển khai áp dụng,đã hướng dẫn cho đường biển và hải quân giành được thắng lợi .Và tấm biển hiện nay tại Trường Bách Khoa còn ghi rõ:” Đề tài GK1 Giải thưởng Hồ Chí Minh
Năm 1972, tại ngôi nhà này, các nhà khoa học trường Đại học Bách Khoa Hànội đã nghiên cứu thành công phương pháp rà phá thủy lôi từ tính và bom từ trường (Đề tài GK1) kịp thời phục vụ chiến đấu chống lại âm mưu phong tỏa Cảng Hải Phòng, đường sông, đường biển và các huyết mạch giao thông của ta.”
Để thiết thực tưởng nhớ tới giáo sư Tạ Quang Bửu ,tôi đề nghị:
1/Việc một số người cố tình gắn tên giáo sư với cuộc chiến chống phong tỏa là có mục đích cá nhân,không lành mạnh.Cần có một hội thảo khoa học thực sự về đề tài mày vì các chứng nhân hiện còn sống:Cục Trưởng Đường Biển,các kỹ sư và công nhân chế tạo các thiết bị phá lôi của Đường Biển và Hải Quân ,các thầy giáo của Bách Khoa.
2/Xin kêu gọi lòng dũng cảm,trung thực của các thầy giáo Bách Khoa,trước hết là giáo sư Vũ Đình Cự nên mạnh dạn trình bày sự thật trước công luận,đừng để mang tiếng là đạo văn trong khoa học,nhất là lại cố đưa hình ảnh của giáo sư Bửu đáng kính vào trong công việc của mình.Cần gỡ ngay tấm biển tại Bách Khoa để thế hệ trẻ hiểu đúng sự thật,không nghĩ xấu về các thày giáo của mính !
ĐỖ THÁI BÌNH
Tác giả “Bách khoa Đóng Tàu và Hàng Hải”
[1] Bách Khoa mở : http://vi.wikipedia.org/wiki/Tạ_Quang_Bửu